
BÌNH MINH TRÊN ĐỈNH YANGBEW
Hẳn rằng những ai đã từng đặt chân đến “thủ phủ mùa hè” Baguio du học hay chỉ là du lịch thì cũng biết đến, nơi đây khá nổi tiếng với những địa điểm ngắm bình minh và hoàng hôn đúng nghĩa “tuyệt vời ông mặt trời”. Những nơi phải kể đến như Café in the Sky hay Mines view. Tuy nhiên, địa điểm mà mình muốn nhắc đến chính là Mt. Yangbew. Bên cạnh việc ngắm ông mặt trời to bự thức giấc thì nơi đây cũng là một địa điểm dành cho cho ai đam mê trekking nữa ý. Hãy khám phá Yangbew cùng mình qua bài viết này nhé.
Mt. Yangbew ở đâu nè?
Trước tiên thì nên điểm qua về vị trí của em nó nhé. Uhm..,Tọa lạc về hướng bắc của thành phố Baguio chính là La Trinidad, khu vực này được biết đến là thị trấn trung tâm của Benguet. Nơi đây, không chỉ nổi tiếng với những vườn dâu tây ngọt lịm, những ngôi nhà rực rỡ sắc màu mà còn là nơi được biết đến với những dãy núi non trùng điệp, thơ mộng. Và rồi, nổi lên trong số đó chính là Mt. Yangbew. Bạn Yangbew nhà ta được biết đến là một trong những ngọn núi cao nhất tại khu vực La Trinidad và thu hút khá nhiều trekkers đến thưởng ngoạn và cắm trại.
Ngày trước, Mt. Yangbew còn có tên gọi là Mt. Jumbo. Cái tên Yangbew được người dân bản địa gọi sau này là bởi vì Mt. Jumbo từng là khu vực diễn ra các hoạt động hướng đạo của người Mĩ. Và từ “Yangbew” chính là từ địa phương để chỉ về khu vực hướng đạo “Jamboree site”.
Bên cạnh đó, một tên gọi khác cũng khá phổ biến mà dân địa phương đã ưu ái dành cho Mt. Yangbew chính là “little Pulag”. Sở dĩ có tên gọi như thế chính vì Mt. Yangbew được xem như là một phiên bản thu nhỏ của người anh em gần kề chính là đỉnh Pulag, nổi tiếng là một trong tam đại đỉnh trên đảo Luzon. Và cũng chính vì cả hai đều được bao phủ bởi những đồng cỏ xanh mướt suốt cả cả chặng đường từ chân núi đến tận đỉnh cũng như địa thế khá tương đồng, chỉ khác nhau ở chỗ Mt. Yangbew hơi bị khiêm tốn về mặt kích thước so với người “anh” Pulag láng giềng của mình mà thôi. Hơn thế nữa, Yangbew tương đối gần trung tâm thành phố Baguio nên việc trải nghiệm leo núi vào các ngày cuối tuần thì còn gì tuyệt bằng.
Đến Yangbew bằng phương tiện gì?
Thực ra, để đến được chân núi Yangbew từ thành phố Baguio tương đối dễ dàng nếu không muốn nói là cực kỳ đơn giản. Chỉ cần đón một chuyến taxi từ Baguio là chúng ta đã có thể đến đươc chân núi mà chả cần tốn tí sức lực nào cả. Thông thường, phí taxi từ thành phố đến chân núi sẽ rơi vào khoảng 200 pesos đến 250 pesos.
Một phương án khác chính là bắt một chiếc Jeepney từ công viên Pines Park ở Baguio và đi về hướng La Trinidad tầm 5km là sẽ đến được con đường dẫn đến núi Yangbew. Đây có lẽ là phương án tiết kiệm chi phí hơn là việc phải bắt một cuốc taxi đến tận 200 pesos, trong khi chỉ cần chi khoản 17 pesos cho mỗi người để đến được đường dẫn đến chân núi. Tuy nhiên, cũng có một vài điều bất tiện phải kể đến như là những ai thích ngắm bình minh mà lại chọn Jeepny làm phương tiện di chuyển thì thật tình phải chia buồn cùng mọi người bởi vì Jeepney chạy theo lịch và chuyến sớm nhất cũng là 5 giờ sáng, nếu bắt đầu khởi hành thì khi đến được đường dẫn lên núi cũng đã gần 6 giờ, và trước khi đến được chân núi thì mọi người phải đi bộ một đoạn đường dài nữa bởi lẽ, Jeepney chỉ hoạt động trong trục đường giao thông chính mà thôi.
Có gì khác hơn bên cạnh bình minh ở Mt. Yangbew


Nếu phải dùng một từ để miêu tả đoạn đường lên đỉnh núi thì mình nghĩ không từ nào phù hợp hơn là “Lầy”, thật sự quá lầy. Cả hành trình leo phải nói là quá trơn trợt, đặc biệt vào mùa mưa. Không thể phủ nhận rằng, cảnh vật xung quanh rất thơ mộng, tuy nhiên, địa thế tự nhiên với độ dốc và đứng cộng thêm vấn đề trơn trượt vào mùa mưa thế nên những ai có ý định ngắm mặt trời mọc ở đây thì nên chú ý về trang phục cũng như cẩn thận trong từng bước đi. Không kể đâu xa, một người bạn trong nhóm của mình đã bị ngã sấp mặt không chỉ một lần mà đến tận 2 lần vì đoạn đường trơn trượt này.
Clip review về cú ngã của Ms. Hương 😆
Bên cạnh đó, nếu ai đó hỏi mình có chăng một thành ngữ tiếng anh để miêu tả cảnh sắc trên đỉnh Yangbew thì mình sẽ nghĩ ngay đến “A breath of fresh air”. Quả đúng không sai, bên cạnh việc được ngắm nhìn một dòng sông mây bồng bềnh và ông mặt trời thức giấc sau những rặng núi điệp trùng thì không còn gì phải bàn cãi về việc khởi đầu một ngày mới với sự tươi mới và tràn đầy sức sống.
Cover lại điệu nhảy backpacker dưới sức gió cấp 7 nè…
Cơ mà, gió trên đỉnh Yangbew tương đối mạnh và khá lạnh nên mọi người cũng nên trang bị cho mình một chiếc áo khoác và một ấm coffee mang theo thì không gì tuyệt hơn. Từ đây, nếu phóng tầm mắt ra xa thì chúng ta có thể chiêm ngưỡng những rặng núi trải dài toàn khu vực Benguet cũng như là thung lũng Trinidad bên dưới.

Trên núi được bao phủ bởi những đồng cỏ và tán cây bụi, tương đối giống với một thảo nguyên thu nhỏ trên đỉnh Mt. YangBew, thế nên, trên đỉnh núi cũng có dịch vụ cho thuê ngựa để trải nghiệm cảm giác của “vó ngựa thảo nguyên” là như thế nào. Tuy vậy, theo một vài người bạn bản địa chia sẻ thì trước kia, nơi đây được bao phủ bởi những hàng thông xanh bạt ngàn và khá nhiều năm tuổi. Kể từ khi Philippines trở thành vùng đệm của Mĩ trong chiến tranh, rừng thông nơi đây, bị người Mĩ thiêu rụi để làm căn cứ quân sự và sau này, trở thành khu vực chính dành cho các hoạt động hướng đạo.

Từ chân núi Yangbew, nếu rẽ trái và tản bộ khoảng 30 phút thì chúng ta có thể viếng thăm một nhà thờ khá đặc biệt chính là nhà thờ đá Tawang. Nghe qua thì chắc hẳn mọi người cũng đoán được vật liệu chính dùng để dựng xây nên nhà thờ này chính là những viên đá được khai thác từ vùng núi xung quanh. Bên cạnh kiến trúc và chỗ dựa tâm linh cho người dân địa phương, một điều khác hơn mà mọi người nên dành thời gian viếng thăm chính là khu vực xung quanh nhà thờ có một góc tuyệt đẹp và bao quát toàn bộ thung lũng Trinidad bên dưới. Giống với Yangbew, khu vực này cũng hay được các bạn phượt thủ địa phương chọn làm nơi cắm trại qua đêm vì địa thế không thể chê và không khí cực kỳ trong lành.
Phí tham quan và bảo vệ môi trường

Có một lưu ý khi đến tham quan Mt. Yangbew chính là khách tham quan phải chi trả một khoản phí gọi là phí bảo vệ môi trường “the environmental fee”.
Đối với dân địa phương thì phí là 30 Peso/ người, còn đối với khách du lịch ngoài nước như bọn mình thì sẽ phải chi trả đến tận 50 Peso/người. Vào dịp bọn mình đi thì vào đêm hôm trước có xảy ra mưa to, vì thế, lúc lên đến được đỉnh núi cả bọn đều lấm lem bonus thêm việc cả nhóm đứa nào cũng sở hữu làn da bánh mật (tan skin) cho nên nhìn bọn mình khá giống dân địa phương nên bên thu phí chỉ thu mỗi đứa 30 Peso. Há há.Dành cho những bạn thích cắm trại qua đêm trên đỉnh Yangbew thì chi phí này là 100 Peso/người.
Điều cuối cùng là Mt Yangbew và Mt Kalugong nằm cạnh nhau, nếu sắp xếp dươc thời gian thì mọi người nên kết hợp ngắm bình minh trên đỉnh Yangbew sau đó ngắm hoàng hôn tai Kalugong thì còn gì bằng.
Chuyện trên đường…
Tada, mình thích phần này nhất luôn. Đôi lúc, câu chuyện trên đường giúp ta học được nhiều điều hơn ta nghĩ. Như đã chia sẻ từ trước, từ chân núi nếu muốn ra trục đường chính để bắt taxi hay jeepney thì phải đi bộ trong một quãng đường khá xa, khu vực này ít người qua lại nên việc bắt taxi nơi đây là hoàn toàn không tưởng. Và thế là, bọn mình đã quên tính đến tình huống đó, hix. Vì vậy, sau vài tiếng “xõa” thỏa thích từ đỉnh xuống chân núi, bọn mình đành quyết định tản bộ ra trục đường chính để bắt zeepney về lại thành phố. Chuyện không đơn giản như mình nghĩ khi cả nhóm đều đã khá mệt khi phải thức dậy từ sớm tinh mơ đến việc lên và xuống núi. Vậy nên, mình thử “hitchhike” với người bản xứ xem như thế nào. Thật sự không tin vào mắt mình các bạn à, chả có xe nào dám dừng lại cho cả đám lấm lem đi nhờ xe cả.
Và thế là, một ý tưởng khác nảy lên, lần này, mình thấy bên đường có nhà của một anh bản địa và anh ý đang lau xe. Nhanh không kịp trở tay, mình chạy ngay đến, xổ ra một tràng tiếng anh đại ý là muốn được nhờ xe của anh ra đến đường chính. Há há. Chuyện chả có gì cho đến khi mình kết thúc phần “chém gió” và anh huơ huơ tay ra hiệu anh không nói được tiếng anh. Thì thôi, đã lỡ lầy thì lầy cho trót, mình cố gắng dùng ngôn ngữ cơ thể và đơn âm nhằm giải thích cho anh về tình trạng cả đám ngáo ngơ và muốn đi nhờ xe. Và rồi, sau một hồi huơ tay múa chân thì anh đồng ý. Ôi! khoảnh khắc của niềm hạnh phúc trào dâng. Cuối cùng, bọn mình cũng được anh người bản xứ dễ thương đèo ra đến tận đường chính và vừa kịp lúc bắt một chuyến Jeepney về thành phố. Thật sự, đó là một trải nghiệm có lẽ đáng nhớ nhất trong suốt thời gian mình ở Baguio. Điều ý nghĩa nhất không phải là chúng ta giỏi đến đâu, mà chính là việc chúng ta chân thành và đối xử với mọi người xung quanh như thế nào….


